Review film : Những cây cầu ở quận Madison

in #review6 years ago (edited)

Dạo này nhớ trường Sân Khấu Điện Ảnh Hà Nội ghê gớm. Khi còn là sinh viên dưới mái trường Điện Ảnh, môn học mình yêu thích nhất là: Phân Tích Phim. Có thật nhiều cách nhìn về một đề tài. Khi các bạn phát biểu về một chi tiết trong phim, mình thấy ồ thật kinh ngạc; Một vấn đề mà từ mỗi điểm nhìn khác nhau lại có những cách giải thích hoàn toàn khác nhau đầy mới mẻ và hoàn toàn logic. Có lẽ chính vì thế mà mình thích tất tần tật những gì liên quan đến nghệ thuật điện ảnh. Hôm nay mình sẽ review một trong những bộ phim mình thích nhất.
MV5BMTM1MDc2Njg5MF5BMl5BanBnXkFtZTcwODI3MDI0Nw@@._V1_SY1000_SX1500_AL_.jpg
Nguồn: Phim The Bridge Of Madison County
Review film: #TheBridgeOfMadisonCounty
Một câu chuyện tình yêu.

“ Những cây cầu ở quận Madison “ kể về chuyện tình giữa Francesca vợ một người nông dân vùng Lowa với Robert Kincaid - một nhiếp ảnh gia đã li hôn vợ, cuộc sống phiêu du này đây mai đó của một gã nghệ sĩ tự do.
Họ gặp nhau trong một buổi chiều khi Robert tìm đường đi tới những cây cầu có mái vòm ở địa phương để chụp ảnh phóng sự mà Francesca là người chỉ đường. Họ đã phải lòng nhau ngay lập tức và trong 4 ngày ở bên nhau, cả cuộc đời sau này của họ đã thay đổi hoàn toàn.
Đừng trông chờ những kịch tính hay những cao trào như những vụ ngoại tình đánh ghen đầy thu hút trên mặt báo hay những bộ phim ăn khách. Đây đơn thuần chỉ là bản tình ca buồn, ca ngợi về tình yêu kì lạ trong hoàn cảnh ngang trái.
Sau cùng Francesca đã chọn ở lại chứ không bỏ trốn cùng người tình. Họ đã vĩnh viễn không gặp lại nhau. Nhưng khi chết đi họ cùng có nguyện vọng được gieo tro của mình bên dòng sông nơi cây cầu mái vòm bắc qua, nơi chàng nhiếp ảnh gia cài lên mái tóc người phụ nữ bông hoa dại xanh biếc. Họ muốn được ở bên nhau vĩnh viễn. Ở đó, không còn trách nhiệm, đúng sai, hay dư luận xã hội. Kể từ đó, họ vĩnh viễn thuộc về nhau.
——
Đây không phải một tác phẩm lên án chuyện ngoại tình, trái lại nó ca ngợi chuyện tình yêu có phần sai trái với đạo lí thông thường này.
Francesca từng là giáo viên dạy văn người Ý, một tâm hồn mộng mơ, nhưng khi kết hôn với một nông dân và sinh con tâm hồn nghệ thuật đó đã bị thế chỗ bởi những lo toan cuộc sống, nội trợ hằng ngày. Cho đến khi Robert - một người đàn ông đại diện của nghệ thuật, của tự do xuất hiện. Khi bên Robert bà tìm lại được chính mình, được là chính mình. Họ lập tức yêu nhau, tưởng như họ đã chờ ở cây cầu đó gần nửa cuộc đời để gặp nhau và thuộc về nhau.
Tất nhiên sự bối rối và đấu tranh tâm lí ở Francesca làm cho câu chuyện trở nên khó đoán hơn. 4 ngày yêu nhau, họ đã yêu như chưa bao giờ được yêu, họ biết rằng họ đã gặp đúng người của cuộc đời mình một cách kì diệu. Nhưng đã tới lúc họ bừng tỉnh. Đã đến lúc chồng Francesca trở về sau hội chợ, Francesca trở lại với trách nhiệm làm vợ làm mẹ. Dù rất yêu nhưng bà đã không đi cùng với người yêu.
Nếu như hình ảnh Francesca cười rạng rỡ bên cây cầu mái vòm là hình ảnh đẹp nhất film ( người ta đẹp nhất khi người ta yêu ). Thì hình ảnh Robert đứng dưới mưa chờ đợi Francesca đi với mình là hình ảnh buồn và ám ảnh nhất. Họ đã lỡ nhau một đèn đỏ và lỡ cả một cuộc đời dài.
Cách xử lí của tác giả gây nhiều tiếc nuối nhưng nó hợp lí vì nếu bỏ đi thì với trách nhiệm và sự day dứt thì kết cục của họ sẽ giống với #AnnaKarenina (một bộ phim cùng đề tài). Danh giới giữa tình yêu và tội lỗi thật là mong manh nhưng họ đã vượt qua danh giới đó, để được trân trọng và ca ngợi.
Tuy chỉ bên nhau 4 ngày ngắn ngủi trong một cuộc đời dài, nhưng họ đã mãi mãi dành trái tim cho người còn lại. Không một cuộc gọi, không một bức thư liên lạc, họ giữ khoảng cách để không làm tổn thương những người xung quanh. Nhưng tình yêu đó mãi cháy, chiếc dây chuyền mang tên "Francesca", Robert đã mang bên mình tới khi trút hơi thở cuối cùng.
Trong bức thư để lại cho hai đứa con của mình. Bà đã khẳng định rằng : ” nếu không có hai con và bố con thì mẹ chắc chắn đã đi cùng ông ấy rồi ”. Đó là sự hi sinh, hi sinh tình yêu vì tình mẫu tử, tình nghĩa và cả đạo lí xã hội. Khi chồng Francesca chết ông nói: “ tôi biết bà có những giấc mơ riêng, xin lỗi vì đã bà đã không thực hiện được những giấc mơ đó”. Vậy là Tình yêu của bà và cách bà cư xử đã khiến tình yêu của bà đáng được chồng bà trân trọng.
Tóm lại, tôi chưa bao giờ thích hay tôn thờ những kẻ ngoại tình. Nhưng bằng cách nào đó họ đã thuyết phục tôi, yêu và nuối tiếc cho mối duyên định mệnh của họ. Tôi đã ước rằng họ có thể gặp nhau ở một cuộc đời khác, đúng thời điểm hơn, không có mối ràng buộc nào. Để họ có thể ở bên nhau vĩnh viễn.


Tôi không hi vọng có thêm một cuộc ngoại tình. Tôi chỉ mong, khi bạn chưa có mối ràng buộc nào, hãy lựa chọn một tình yêu, một người mà mình cho là khi gặp người đó, bạn không còn muốn rung động trước bất kì ai khác. Hãy YÊU và TRÂN TRỌNG!

Sort:  

Ây, phim nì hay ta. Hoàn toàn đồng ý với cô gái. Tìm được người tương đồng về hoàn cảnh, về sở thích, về tính cách, về rất nhiều điểm khác thì ở bên cạnh họ mình sẽ là chính mình. Lúc đó ở bên nhau mới được gọi là yêu và được yêu. Review hay quá nì <3

Em cảm ơn chị đã đọc hết bài khá dài thế này. :). Phim này chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên, nếu chị thích có thể tìm đọc tại nhà sách ạ.

@haiyentree, I gave you an upvote on your first post! Please give me a follow and I will give you a follow in return!

Please also take a moment to read this post regarding bad behavior on Steemit.

Thank so much.

Coin Marketplace

STEEM 0.29
TRX 0.12
JST 0.033
BTC 63855.79
ETH 3113.00
USDT 1.00
SBD 4.04