Gặp gỡ

in #story6 years ago

Ngày hôm sau khi tôi đang làm việc trong công ty, số điện thoại kia vang lên giữa căn phòng làm cho mọi người giật mình đầy khó chịu.

'' Xin lỗi tôi ra ngoài nghe điện thoại đã ''!
'' Alo , ai đấy ?''
Giọng nữ trầm bên đầu dây bên kia mở lời
:'' hôm nay anh đi ăn trưa với em được không, e nhớ anh lắm ..''
Tôi nhận ra ngay giọng điệu của cô ta, chết tiệt con mụ điên này không buông tha tôi.
'' Anh gặp em đi, em có cái này cho anh xem ''
'' Nếu tôi không muốn thì sao ? ''
'' Thì em sẽ cho vợ anh xem cái này, cô ấy đang mang thai nhỉ ?''
' được tôi sẽ gặp cô, 11 rưỡi tôi tan làm, tôi sẽ gọi điện thoại cho cô sau ''

Đúng 11 rưỡi tôi bước ra sảnh công ty, nhìn ra phía bên ngoài tôi nhìn thấy chiếc xe BMW đang đỗ ở trước đó, cô ta có vẻ nhìn thấy tôi và ra tín hiệu. Tôi nhìn ngó xung quanh, không ai nhìn thấy , tôi lập tức trèo lên xe của cô ta và phóng vút đi.
'' cô muốn chúng ta ăn ở đâu ?''
'' Rồi anh sẽ biết, đây là quán ăn tôi rất thích và tôi tin anh cũng vậy ''
Chúng tôi dừng xe và bước vào 1 cửa hàng nhỏ khá êm đềm và kín đáo, sau bao nhiêu năm tôi vẫn nhận ra được cửa hàng này, nó gắn liền với tôi quá nhiều ỉ niệm thời tôi mới học sinh viên. Hồi tôi còn là sinh viên còn đang đi học, tôi có quen 1 cô bé tỉnh lẻ, ngày ấy tôi cũng dẫn em về ra mắt bố mẹ tôi. nhưng bố mẹ tôi không đồng ý, họ chê em là dân tỉnh, nếu lấy nhau chúng tôi phải đi lại vất vả. Và bố mẹ nói tôi vẫn còn trẻ, tôi phải hướng tới sự nghiệp rằng tôi không được đẻ phụ nữ làm ảnh hưởng đường công danh. Vào 1 ngày thu, em bỏ đi, tôi tìm em khắp trốn nhưng không thấy em. Suốt nhiều năm tôi mới quên được cô ấy, tất cả mọi thông tin về cô ấy và đứa con đều mất tích.. Tôi tưởng chừng đã không thể yêu được ai cho đến lúc gặp vợ tôi. Chính sự hồn nhiên của vợ đã khiến cho tôi tan chảy, chính vì vậy tôi đã lấy em bằng được khi em mới có 19 tuổi.
'' Sao vậy, anh có thích quán ăn này không ? '
'' Có, cách đây vài năm tôi hay ăn ở đây. Đây là quán quen thuộc của tôi hồi tôi mới là sinh viên ''
'' Ồ vậy à ? tôi cũng thích quán ăn này, nó ấn tượng với tôi ngay từ những ngày tôi mới về Việt Nam.''

Chúng tôi chọn 1 chỗ khá thoáng đoãng, ngay cạnh bờ sông , những bông hoa đua nhau nở rộ, hàng liễu xanh mướt rủ bóng xuống hồ, nhà hàng này mở cách đây chục năm rồi nên phong cách xây dựng của nó cũng cổ điển hơn những chô khác.
'' Thế nào, anh ăn gì để em gọi ?''
'' Cô cứ gọi đồ theo sở thích của cô là được''
'' Cô ơi , order cho cháu 1 suất mực xào thập cẩm, 1 đĩa cá kho , 1 bát canh cua và 2 chai bia nha cô''
'' Cô thích ăn những món này à '' ?
'' Vâng, tôi hay ăn những món ăn này cùng em gái của tôi hồi tôi chưa đi du học, anh có thích những món này không ? đây là những món tủ của nhà hàng này đấy ''
'' Những món ăn này tôi ăn nhiều rồi, rất nhiều là đằng khác '
'' Oh vậy chúng ta có điểm chung rồi''
Hôm nay cô ta mặc đồ khá kín đáo, không còn những nét lẳng lơ như mọi ngày , nói chuyện nhiều với cô ta tôi mới thấy rằng có lẽ cô ta không phải là người dễ dãi như cô ta cố tình tỏ ra. vậy tại sao cô ta phải cố gắng tạo ra vỏ bọc làm người xấu làm gì nhỉ ? cô ta có vài nét rất giống cô ấy.
'' Này anh không ăn đi, ăn nhiều vào, trông anh gày quá đấy, vợ bắt lao lực đêm khuya à ? hahhaa''
Đôi khi cô ta không phải lúc nào cũng kiêu kì , ngay lúc này đây tôi thấy cô ta rất thoải mái, cô ta liên tục chọc tôi bằng những câu chuyện phiếm
'' à đúng rồi, cô muốn gọi tôi ra đây để làm gì ''
'' ? Anh có chấp nhận làm người tình của tôi không ?''

Coin Marketplace

STEEM 0.27
TRX 0.11
JST 0.030
BTC 68897.34
ETH 3759.92
USDT 1.00
SBD 3.44